Hương Cau & Mùa Nhớ vì vậy không chỉ là sách thơ. Nó là ngôi nhà mở cửa: bước vào, ta nghe tiếng ếch non, mùi rơm, thấy một nụ cười còn vương hạt mưa chiều.
Ngày đăng: 03-11-2025
80 lượt xem
TẬP THƠ
HOÀNG THANH
Hương Cau & Mùa Nhớ
Biên tập & Giới thiệu
Trong mỗi con người Việt đều có một miền quê để nhớ, một mối tình để thương, một ký ức để níu giữ. Với Hoàng Thanh, những miền ký ức ấy không chỉ nằm trong tim mà đã hóa thành thơ – mộc mạc, dịu dàng và chân thực như hơi thở của đất trời.
Tập thơ này là một hành trình trở về. Trở về với cánh đồng lúa chín, mùi cau đầu ngõ, tiếng mõ chùa đêm khuya, khói lam chiều bảng lảng, tiếng ve mùa hạ, hay những chuyến đò ngang lặng lẽ. Ở đó, ta nghe thấy nhịp đập bền bỉ của tình yêu đôi lứa, tình quê và tình người. Có khi là lời thầm thì của một mối tình dang dở (Lối Hạ Một Mình, Phố Vắng Em), có khi là sự thủy chung ấm áp (Mùa Nhớ, Đón Em), và cũng có khi là nỗi khắc khoải về quê hương (Nhớ Quê, Chị Tôi).
Bên cạnh đó, thơ Hoàng Thanh còn chạm đến hơi thở của đời sống đương đại: ánh sáng phố thị, tin nhắn muộn, màn hình chat trong đêm… (Tin Nhắn Muộn, Đêm Không Ngủ, Người Cũ). Tất cả không phải để đối lập, mà để hòa quyện – để thấy tình yêu và nỗi nhớ có thể hiện hữu trong cả giọt mưa quê lẫn ánh đèn phố thị.
Điểm đặc sắc trong thơ Hoàng Thanh là sự kết hợp giữa âm hưởng dân ca và tinh thần thơ mới. Ngôn từ giản dị, gần gũi nhưng giàu nhạc tính. Hình ảnh quen thuộc nhưng lấp lánh sức gợi. Ở đó, những điều nhỏ bé của đời thường – bát canh cà, tiếng dế gáy, một cánh phượng rơi – bỗng trở thành biểu tượng của nỗi niềm lớn lao.
Tập thơ giống như một ngôi nhà mở cửa. Người đọc bước vào sẽ gặp lại chính mình – tuổi thơ lam lũ mà trong trẻo, tình đầu vụng dại mà nồng nàn, những chia xa để lại dư âm, và cả niềm tin vào ngày mai.
Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc tập thơ Hoàng Thanh – nơi ký ức, tình yêu và quê hương hòa làm một, dịu dàng mà sâu lắng, bình dị mà ngân vang.
1. Mùa Nhớ
2. Lối Hạ Một Mình
3. Cơn Mưa Và Nỗi Nhớ Em
4. Cơn Mưa Bất Chợt
5. Tháng Sáu
6. Nhớ Quê
7. Chị Tôi
8. Phố Vắng Em
9. Trở Gió Bên Sông
10. Đón Em
11. Qua Đò Ngày Ấy
12. Chợ Làng
13. Tình Xa
14. Tuổi Ấu Thơ
15. Áo Dài
Thời gian trôi nhanh hơn bước chân,
con đường làng lộng gió.
Mình đi qua nắng rát, mưa giông,
qua những đêm dài không ngủ.
Tóc đã điểm sương, mắt đã nhoà,
mà tay vẫn nắm tay như buổi đầu cổng đình.
Áo bạc màu, nụ cười em rực sáng,
trưa gặt mồ hôi nở thành mùa no ấm.
Và lớn lên từ ước mơ giản dị,
mái nhà đầy nắng mở cửa mỗi sớm mai.
Chỉ mong còn đủ khoẻ để bế cháu, nấu cơm,
kể chuyện xưa.
Cảm ơn đời tình yêu mình không phô trương,
nhưng sâu như gốc rễ.
.
Trời đang nắng bỗng mưa đổ,
như ai bật khóc giữa yên bình.
Gió ập đến, hàng cây chao nghiêng,
lá rơi nằm lại bên vũng nước.
Mưa gõ mái nhịp lịm đi,
đường ngập ao đầy, lồng ngực dâng nước.
Thành phố tối sẫm, chớp loang như thở,
anh mắc kẹt giữa thềm gọi em.
Nỗi nhớ không gửi được qua sóng,
chỉ rơi bằng từng giọt trời.
Ngoài kia mưa còn rơi mãi,
trong anh mùa nhớ em chưa dứt.
Tháng Sáu về, mây đỏ ngang trời,
gió rì rào bước chân ký ức.
Phượng rụng, cánh rực rỡ chạm cỏ xanh,
như vệt son còn dở.
Cành nghiêng chẳng vì gió,
mà vì nỗi nhớ trĩu từ phía bình yên.
Người đi rồi, con đường mênh mông,
khoảng trống đứng chờ bên thềm hoa.
Ước hẹn xưa lạc lối,
ta khẽ hát lại một giờ yêu nhau.
Tình ca ấy giờ nơi đâu.

Gửi bình luận của bạn